Trải Nghiệm Tiền Phong Marathon 2025: Cá Sấu "Chạy Hết Nước", Vẫn Vui Như Hội! 🏃♂️
Trải nghiệm Tiền Phong Marathon 2025 tại Quảng Trị cùng Cá Sấu Ăn Chay: chạy hết nước, ăn chay ngon, cười đau bụng – vừa khỏe vừa vui!

Năm 2025, Tiền Phong Marathon đổ bộ Quảng Trị để kỷ niệm 50 năm giải phóng Miền Nam, đồng thời tri ân các anh hùng liệt sĩ – những người đã “ngã xuống để đổi lấy hòa bình” cho tụi mình hôm nay. Nghe thì “ngầu” vậy chứ tụi mình – hai “con cá sấu” ăn chay – cũng hồi hộp muốn xỉu khi chuẩn bị cho giải chạy này. Giờ kể lại cho bạn nghe nha! 😅
Hành trình đến Quảng Trị – Đường dài còn lắm “drama”
Quảng Trị chưa có sân bay, nên tụi mình đắn đo: bay ra Huế hay Quảng Bình? Cuối cùng chọn Huế, vừa chạy vừa “bonus” một ngày chơi ở hoàng thành, ăn uống “đã đời” rồi thuê xe máy phượt 60km ra Đông Hà. Nghe kế hoạch thì “xịn” vậy, nhưng đời không như mơ!
Hãng Delay Airline đúng chuẩn “thương hiệu quốc dân”, delay đỉnh cao làm tụi mình đáp sân bay lúc nửa đêm. Bước xuống máy bay mà mắt cay xè, tụi mình tóm ngay một chiếc taxi Xanh về homestay. Anh tài xế siêu dễ thương, kể chuyện hai vợ chồng anh làm theo lời bác sĩ để có con – nghe xong mình cười lăn lộn, giờ nghĩ lại vẫn thấy “đau lưng” ghê! 😂 Con đường vào homestay tối thui, nhỏ xíu, xe không vào được, anh tài xế tốt bụng xách vali giúp tụi mình – nhiệt tình “đỉnh của chóp” luôn!
Quay trở lại trước đây 4 tháng, sau khi đặt mua bib và vé máy bay xong xuôi, tụi mình quên béng đặt khách sạn ở Đông Hà. Đến lúc nhớ ra thì hết sạch phòng, đành book khách sạn ở Cửa Việt, cách Đông Hà 17km. Nhưng hóa ra lại “hên trong cái rủi” – anh chị chủ khách sạn siêu đáng yêu, cho mượn bếp nấu đồ chay vì Cửa Việt không có quán chay nào. Khách sạn 5 năm tuổi mà sạch bong như mới, biển Cửa Việt thì hoang sơ, nước xanh, cát trắng – tiếc là gió mùa đông bắc “phá game”, mưa phùn lạnh teo, làm biển bớt lung linh tí xíu!
Nhận bib – Hài hước giữa cơn mưa phùn
Tới Trung tâm Văn hóa - Điện ảnh Quảng Trị nhận bib, tụi mình thấy cả “biển runner” từ khắp nơi đổ về. Trời mưa lất phất, ban tổ chức chuyển chỗ nhận bib vào trong nhà. Kết quả? Xếp hàng rồng rắn, chờ gần một tiếng mới lấy được bib – bình thường thì chỉ vài phút là xong! Mình với Kiến lạc nhau giữa đám đông, cứ như chơi “trốn tìm” giữa rừng người. May mà ban tổ chức “chữa cháy” nhanh, chỉ cần quét mã QR là xong, khỏi cần CCCD – “cứu cánh” cho đám runner sốt ruột như tụi mình! 😜
Lấy bib xong đã gần trưa, bụng đói cồn cào mà Đông Hà không có nhà hàng chay nào. Tụi mình đành ghé một tiệm cơm chay nhỏ, ăn tạm cho qua cơn đói. Kinh nghiệm của bản thân: càng lên phía Bắc, đồ chay càng hiếm như “vàng ròng” – nhiều người còn hỏi: “Ăn chay là gì vậy em?” 😂
Ngày chạy – “Chạy hết nước” mà vẫn vui!
Đồng hồ réo 3h sáng, tụi mình bật dậy, vệ sinh, thay đồ chạy, nhét ít bánh mì với chuối vào bụng rồi phóng xe máy từ Cửa Việt ra Đông Hà. Trời tối đen như mực, mưa lạnh cắt da, đường không đèn – nghe anh chị chủ khách sạn kể: “Có cột điện, có bóng đèn mà không có dây điện, nên tối thui vậy đó!” Đúng là “đỉnh cao sáng tạo” luôn! 😅
Tới điểm xuất phát lúc 4h sáng, mưa nặng hạt hơn, hơn 7.000 runner vẫn ùn ùn kéo tới. Tụi mình co ro khởi động trong lều tránh mưa, rồi đúng 4:30, cự ly 10km xuất phát. Tụi mình chạy cự ly 21km, khởi hành lúc 4:35. Cảm giác hòa cùng “đại gia đình” runner thật đã – dù ngay từ đầu đã có “drama”: trạm nước đầu tiên hết nước, trạm 2, trạm 3 cũng “khô khốc”! Không chỉ có chị em mới sợ "khô" đâu, runner cũng sợ. May mà người dân địa phương tốt bụng cho nước, còn tụi mình thủ sẵn chai nhỏ nên “sống sót”.



Hình ảnh 7.000 runner cùng xuất phát
Chạy trong thành phố mà nhiều đoạn tối om, tình nguyện viên phải bật đèn xe máy soi đường – chắc chỉ có bóng đèn mà không có điện thật! Đến nửa đường, ra cánh đồng lúa xanh mướt, nước uống đã ổn, mình bật bài “Việt Nam ơi” cho khí thế. Nhưng tới km 11, chân tay mình bắt đầu tê – không biết do mưa lạnh hay tụt canxi nữa. Nhờ bác sĩ xịt chân, uống viên canxi, ăn gói năng lượng, mình “hồi sinh” chạy tiếp.

Những km cuối là “cực hình”: leo cầu muốn xỉu, chân tê rần, Kiến thì khỏe như siêu nhân, vừa chạy vừa kéo mình. Còn 2km cuối, mình chạy một chút, đi bộ một chút, tưởng chuột rút tới nơi. Tới vạch đích, mình “lao” qua như người mộng du, may mà không té như chú chạy trước – vừa vẫy tay ăn mừng, vừa “đo sàn” ngay tại đích! 😂

Kết thúc – Vui vẻ là chính!
Nhận huy chương xong, tụi mình bôi gel làm mát cơ, chụp ảnh “sống ảo” rồi về lại Cửa Việt. Tắm nước nóng, nấu một tô mì trứng với rau ăn cho ấm bụng, ngủ một giấc rồi trả phòng, chạy xe về Huế. Trời mưa suốt, nhưng tụi mình “tám” đủ chuyện nên đường về “nhẹ như mây”. Tự thưởng một nồi lẩu chay và bánh bèo ở nhà hàng chay Hương Mai – lạnh mà ăn lẩu thì “đã nhức nách” luôn!
Ra sân bay, hãng Delay Airline lại trễ chuyến như “truyền thống”. Tụi mình đọc sách, xem phim, chơi đố chữ tới 22:30 mới lên máy bay. Về tới Tân Sơn Nhất lúc 00:30, hóa ra máy bay không phải của hãng Delay Airline mà là “hàng thuê”. Thời tiết xấu, nhiều chuyến hủy, tụi mình may mắn “thoát nạn” – đúng là “hên trong cái rủi”!
Chạy Marathon – Vừa khỏe vừa vui, thử đi nha!
Tiền Phong Marathon 2025 không chỉ là chạy cho khỏe, mà còn là hành trình đầy tiếng cười và kỷ niệm “để đời”. Bạn đã từng chạy marathon chưa? Có “drama” gì hài hước không? Comment kể “Cá Sấu” nghe nha, hoặc tag bạn bè để rủ rê cùng chạy lần sau nào! À, tiện đây đố bạn: Ở Sài Gòn gọi là hẻm, Hà Nội gọi là ngõ, còn Huế với Quảng Trị gọi là gì? 😜 🌱